Ca mổ kéo dài 3 giờ đồng hồ, chị Thúy được bác sĩ thông báo bị xơ tắc một bên vòi trứng, vòi còn lại bị dính, không thể có thai tự nhiên. 4 ngày nằm trên giường bệnh dài như thế kỷ, chị sụp đổ hoàn toàn cả tinh thần lẫn thể chất, nắm tay chồng khóc như mưa: “Hay anh bỏ em đi, anh cần có con…”.
Nhớ lại ký ức kinh hoàng 8 năm đi “tìm con” chị Thúy vẫn không kìm chế được cảm xúc xót xa, đau đớn, hạnh phúc, cứ đan xen…

Nhớ lại những ngày tháng ấy, giọng chị Thúy lạc hẳn đi, mắt ngấn nước: “Đó là những ngày tuyệt vọng nhất trong cuộc đời chị, tuyệt vọng đến cùng cực”.
Chị Phạm Thị Diệu Thúy (sinh năm 1985) và anh Nguyễn Bá Phú (sinh năm 1982) ở Hà Nội, năm 2011, anh chị về chung một nhà trong sự hân hoan của hai bên dòng họ. Ngày cưới, bao hy vọng về tổ ấm đầy ắp tiếng cười trẻ nhỏ thắp lên trong anh Phú và chị Thúy.
Vậy mà những ngày tháng dài cứ thế trôi qua,1 năm, 2 năm rồi đến 5 năm vợ chồng chị cứ thế ngóng chờ đứa con mải chơi chưa tìm thấy đường về nhà. Những lời hỏi han của người thân vô tình trở thành áp lực đè nặng lên vai chị, buồn bã rồi thương anh, thương cho cả bản thân mình.
Sau khi biết mình khó có con, chị Thúy tâm niệm “có bệnh thì vái tứ phương” chỗ nào có người chỉ cho chị thầy hay thuốc tốt chị đều tìm đến, vậy mà mòn mỏi mấy năm, may mắn vẫn chưa mỉm cười.
Uống đủ thuốc mà vẫn không có tin vui, tháng 5/2013 vợ chồng chị quyết định đến bệnh viện để kiểm tra sức khỏe. Ở đây chị được chẩn đoán nội tiết kém, tưởng chừng tìm được nguyên nhân mọi chuyện sẽ dễ dàng hơn, chị phối hợp, uống theo đơn thuốc của bác sĩ, nhưng tháng nào chị cũng cay đắng cầm chiếc que thử thai 1 vạch nét căng, nước mắt tuôn rơi.

Không bỏ cuộc, tháng 9/2014, theo lời giới thiệu của một người bạn, vợ chồng chị tìm đến một bác sĩ nước ngoài có tiếng để thăm khám lại. Tại đây, chị được khuyên mổ thăm dò để tìm nguyên nhân vì đây được xem là phương pháp tối ưu nhất. Lần đầu tiên đối diện với phòng mổ, với những rủi ro được cảnh báo trước, bản năng làm mẹ thôi thúc chị dũng cảm đối mặt với tất cả.
Ca mổ kéo dài hơn 3 tiếng, chị được thông báo bị xơ tắc một bên vòi trứng, vòi còn lại bị dính, sau khi nghiên cứu các phương án an toàn cho chị, các bác sĩ đã xử lý thành công, bảo toàn buồng trứng. Tuy nhiên, cơ hội có thai tự nhiên của chị là không thể, và phương án khả thi nhất cho chị bây giờ chỉ là làm thụ tinh trong ống nghiệm (IVF).
Nhận được thông báo từ bệnh viện, chị sững người. “4 ngày nằm trên giường bệnh mà thấy dài kinh khủng. Đó là những ngày tồi tệ nhất của cuộc đời tôi. Mắt tôi tối sầm lại và nước mắt cứ lăn dài, chỉ kịp nghe chồng động viên và hứa cùng nhau cố gắng. Anh nắm tay tôi thật chặt, sợ tôi gục ngã”, chị kể.
Cứ thế, nhờ có chồng, chị xốc lại tinh thần chuẩn bị cho hành trình đầu tiên làm thụ tinh trong ống nghiệm. Những lần xét nghiệm, những mũi kim ngày càng quen thuộc với cơ thể, thành quả đầu tiên anh chị gặt hái được là 7 phôi.
Tưởng chừng mọi nỗ lực bấy lâu được đền đáp khi que thử thai báo hai vạch thì gia đình chị lại chịu cú sốc “thai sinh hóa”. Cảm giác lưng chừng giữa hạnh phúc và tuyệt vọng xâm chiếm tâm trí cả hai vợ chồng. Đau khổ và tuyệt vọng, nhưng hai vợ chồng vẫn kiên trì cho những lần chuyển phôi tiếp theo để thực hiện hóa ước mơ làm cha mẹ, đổi lại kết quả sau 3 lần chuyển phôi vẫn là con số không.
Anh chị đối mặt với phương án cuối cùng là phải thuê người mang thai hộ vì xác suất mang thai của chị bây giờ là rất thấp. Mệt mỏi về thể xác, kiệt quệ tinh thần, chị Thúy sút cân trầm trọng, sống như cái xác không hồn, cảm thấy quá bế tắc, bất lực.
“Em đừng bỏ cuộc, cứ đi đi rồi sẽ đến” câu nói đầy yêu thương và tin tưởng từ chồng đã tiếp thêm cho chị Thúy động lực và sức mạnh.
Tháng 9/2017, hai vợ chồng lại lần nữa tìm nơi chữa trị, lần này anh chị đặt niềm tin ở Bệnh viện đa khoa Tâm Anh, Hà Nội – một bệnh viện tư nhân có tiếng trong điều trị vô sinh hiếm muộn.
Bỏ ngoài tai những lời xì xào, những lời châm chọc “cây độc không trái” hay những lời can ngăn, lo lắng từ nhiều người xung quanh, anh chị phối hợp điều trị theo phác đồ mà bác sĩ cho, tiếp tục mổ thăm dò và làm thụ tinh trong ống nghiệm lần nữa. Với tâm nguyện thử lần cuối cùng cho đỡ tiếc nuối và cũng chính lần cuối ấy đã hoàn thành ước nguyện của anh chị từ bấy lâu nay.

Ngay lần chuyển phôi đầu tiên, một mầm sống nhỏ đã được nuôi dưỡng thành công trong cơ thể chị. Chị Thúy vỡ òa hạnh phúc: “Mình đã tuyệt vọng sau 5 năm tìm con, đến năm thứ 6 thì may mắn mỉm cười, mình rất biết ơn PGS.TS.BS Lê Hoàng đã hội chẩn và cho mình phác đồ điều trị phù hợp, gieo mầm sống cho nhiều gia đình hiếm muộn.”

Phó giáo sư, Tiến sĩ, bác sĩ Lê Hoàng – Giám đốc Trung tâm Hỗ trợ sinh sản, Bệnh viện Đa khoa Tâm Anh (IVFTA), Hà Nội – người trực tiếp tiến hành IVF cho chị Thúy chia sẻ: “Với trường hợp sản phụ Thúy, khi đến bệnh viện đã được chúng tôi tiến hành mổ nội soi để tìm nguyên nhân và điều trị các bệnh lý trước quá trình thụ tinh ống nghiệm, giúp cho quá trình thụ tinh ống nghiệm IVF diễn ra thuận lợi, tỷ lệ thành công cao hơn.”
Bác sĩ cũng cho biết thêm, trong thời gian thai kỳ, vì cơ thể khá là yếu nên chị Thúy thường hay bị dị ứng phải theo dõi thường xuyên và cần chăm sóc đặc biệt. Bây giờ gia đình chị Thúy rất hạnh phúc khi chào đón thành viên mới sau bao tháng ngày chờ đợi.
8 năm, 7 lần làm IVF, thành quả của những nỗ lực, kiên trì trong việc điều trị vô sinh hiếm hiếm muộn của gia đình anh Phú, chị Thúy đã được đền đáp. Giờ đây nhìn lại những ngày tháng đã qua, anh chị coi đó là những phần ký ức khó quên nhất, những ngày tháng chiến đấu, giành giật “lộc trời” đến muộn. Những đau đớn về thể xác, những hy vọng vừa lóe lên lại bị dập tắt trong tuyệt vọng, những ký ức đó cho anh chị trân trọng cuộc sống hiện tại, gắn kết với nhau hơn.

Những năm tháng vợ chồng nắm tay nhau cùng vượt qua sóng gió bây giờ đã được đền đáp xứng đáng. Gia đình nhỏ rộn rã hơn với tiếng cười của bé Nhật Nam.
Và câu chuyện cổ tích ấy chỉ là một trong nhiều những câu chuyện cổ tích kéo dài từ trong nam ngoài bắc, với hàng nghìn gia đình đã đón được con yêu ra đời bằng phương pháp thụ tinh ống nghiệm IVF tại IVFTA.