Đức Công – món quà tuyệt vời nhất trong cuộc đời mẹ!
Mẹ: Nông Thanh Trà (Lạng Sơn)
Điều kỳ diệu của Ba mẹ: Bé Vy Đức Công
Đầu năm 2019, tôi và anh chính thức về chung một nhà. Như bao cặp đôi khác, chúng tôi bắt đầu cuộc sống hôn nhân với bao mộng ước về một mái ấm tròn đầy tiếng cười trẻ thơ. Thế nhưng, để có thể nghe được tiếng khóc đầu tiên của con – âm thanh mà người làm mẹ khao khát nhất – chúng tôi đã phải trải qua 1.914 ngày, tức hơn 5 năm đằng đẵng.
Năm 2022, tôi quyết định bước vào hành trình IVF. Không phải vì đó là con đường dễ dàng, mà bởi tôi không còn muốn lãng phí thêm bất kỳ ngày nào để hy vọng trong vô vọng. Đây cũng là lần đầu tiên tôi dám thừa nhận với chính mình rằng: “Tôi cần giúp đỡ”. Không còn cố giấu những giọt nước mắt sau mỗi lần trễ kinh, không còn tự trách mình mỗi khi thấy những gia đình ba người hạnh phúc ngoài phố.
Đội ngũ bác sĩ tại Trung tâm hỗ trợ IVF Tâm Anh đã mang đến cho tôi sự an tâm tuyệt đối. Họ không chỉ giỏi chuyên môn, mà còn đối xử với tôi bằng cả sự cảm thông và chân thành. Tôi không bị coi là “một ca vô sinh hiếm muộn” nữa, mà là một người phụ nữ đang khao khát được làm mẹ.
Đầu năm 2023, tôi phát hiện có polyp tử cung và phải thực hiện phẫu thuật cắt bỏ vào tháng 4/2023 để tạo điều kiện tốt nhất cho việc làm tổ của phôi. Tháng 5, tôi chuyển phôi lần đầu tiên. Nhiều người nói lần đầu thường may mắn, nên tôi đã đặt rất nhiều kỳ vọng. Nhưng kết quả Beta chỉ là 0. Không có gì. Trắng tay.
Tôi đã khóc rất nhiều, không phải vì đau đớn thể xác, mà vì cảm giác hụt hẫng đến nghẹt thở. Từng mũi kim tiêm, từng giọt hy vọng, từng ngày chờ đợi – tất cả tan biến chỉ trong con số 0 lạnh lùng. Nhưng tôi không bỏ cuộc.
Ngày 01/08/2023, tôi chuyển phôi lần thứ hai. Ngày 12 sau chuyển phôi, tôi nhận được kết quả Beta: 2.072 mIU/ml – một con số đẹp, mang theo hy vọng lớn lao. Tôi nhớ mình đã ôm mặt bật khóc khi cầm kết quả trên tay – như thể cả thế giới vừa hé mở một cánh cửa mới cho tôi.
Những tưởng từ đó mọi thứ sẽ suôn sẻ, nhưng không. Ngày 06/10/2023, tôi nhận tin sốc: nhiễm CMV (Cytomegalovirus) – loại virus có thể ảnh hưởng nghiêm trọng đến thai nhi. Tôi buộc phải điều trị kháng sinh liều cao và thực hiện chọc ối để tầm soát dị tật bẩm sinh. Mỗi ngày chờ kết quả là một ngày dài như thế kỷ. Tôi không dám đọc thêm tài liệu, không dám tìm hiểu nhiều vì sợ mình sẽ càng thêm hoang mang. Tôi chỉ biết nắm chặt tay chồng và tự nhủ: “Con đã đến được đây rồi, mình sẽ giữ con đến cùng”.
Ngày 17/10, tôi nhập viện vì dọa sảy thai. Cả thai kỳ ấy, tôi sống trong lo lắng nhiều hơn là niềm vui. Mỗi tuần trôi qua là một cuộc chiến. Mỗi lần siêu âm tim thai là một lần tim tôi thắt lại.
Những chiến binh nhỏ bé ấy đã kiên cường hơn tôi tưởng. Từng tuần trôi qua, tôi đánh dấu từng cột mốc như một chiến thắng 20 tuần, 28 tuần, 32 tuần… Mỗi cột mốc là một niềm vui lặng thầm. Đến tuần thứ 40, tôi nhập viện vì đã quá ngày dự sinh mà không có dấu hiệu chuyển dạ. Cuối cùng, vào sáng ngày 20/04/2024, bác sĩ quyết định mổ cấp cứu.
Con trai tôi cất tiếng khóc chào đời tại Bệnh viện Đa khoa Tâm Anh, nặng 3,1kg, ở tuần 40 lẻ 2 ngày. Khoảnh khắc ấy, tôi không khóc nữa. Tôi chỉ mỉm cười. Bởi phép màu đã hiện diện – nằm gọn trong vòng tay tôi.
Con yêu à, mẹ đã từng gục ngã, từng nghi ngờ chính mình. Nhưng nhờ có con, mẹ học được cách kiên nhẫn, dũng cảm và tin vào những điều kỳ diệu. Cảm ơn con vì đã đến bên mẹ!
Chào mừng con – Đức Công – món quà tuyệt vời nhất trong cuộc đời mẹ!
Thanh Trà
HỆ THỐNG BỆNH VIỆN ĐA KHOA TÂM ANH