
Viết cho chàng trai kiên cường của mẹ
Mẹ: Vũ Thị Trang (Ninh Bình)
Điều kỳ diệu của Ba Mẹ: Bé Bùi Quang Anh
Sau 10 năm đi qua không biết bao nhiêu bệnh viện lớn nhỏ ở Hà Nội làm thụ tinh trong ống nghiệm (IVF) thất bại và hết phôi. Cuối cùng, vào năm 2018, mẹ quyết định chọn Bệnh viện Đa khoa Tâm Anh để bắt đầu lại hành trình “tìm con”.

Hành trình tìm con đầy gian nan
Hành trình đó gần như chỉ có một mình mẹ. Bố chỉ đi cùng mẹ trong những lần chọc trứng, chuyển phôi, còn lại phải lo công việc để mẹ có thể tiếp tục điều trị. Mỗi sáng, mẹ dậy từ 4 giờ, bắt xe lên viện, rồi lại vội vàng trở về sau khi tiêm, khám và lấy thuốc. Không biết bao nhiêu lần mẹ phải “chạy sô” như thế, cũng không đếm được số mũi tiêm, viên thuốc đã vào cơ thể. Dần dần, mẹ gần như đã quen với nỗi đau.
Lần đầu làm IVF tại Tâm Anh, mẹ có 3 phôi, nhưng sau khi sàng lọc, chỉ còn 1 phôi đủ điều kiện để chuyển. Sau 3-4 lần chuẩn bị niêm mạc, các bác sĩ mới chuyển phôi cho mẹ. Tuy nhiên, lần chuyển phôi ấy chưa đủ duyên, con vẫn chưa đến bên mẹ. Mẹ chấp nhận, tự nhủ sẽ chỉ buồn một chút rồi lại tiếp tục cố gắng cho lần sau.

Lần IVF thứ hai, sau bao mũi kích trứng, chọc trứng, uống thuốc và tiêm thuốc đúng giờ, kết quả lại là con số 0. Khi nghe tin không có phôi, mẹ không kiềm được nước mắt. Mẹ khóc ngay trước mặt bác sĩ, rồi ra hành lang tiếp tục khóc, sau đó lặng lẽ bắt xe về nhà.
Không từ bỏ, mẹ bắt đầu ăn cao, uống thuốc bắc, làm theo các bài thuốc dân gian để cải thiện sức khỏe, chuẩn bị cho lần IVF tiếp theo. Cuối năm 2021, ở tuổi 38, mẹ quyết định làm IVF lần thứ ba. Lần này, mẹ có 4 phôi, nhưng sau khi sàng lọc, cả 4 đều mang gen bệnh và phải hủy theo nguyên tắc.

Không còn khả năng kinh tế để làm lại từ đầu, mẹ quyết định tìm đến một bệnh viện lớn để xin tư vấn. Bác sĩ ở đó đã xem xét y bạ và cho biết 4 phôi tuy mang gen bệnh nhưng ở thể nhẹ, vẫn có thể chuyển được. Mẹ vỡ òa trong niềm vui sướng, hy vọng lại bừng lên.
Mang theo niềm hy vọng ấy, mẹ quay lại IVF Tâm Anh. Lần này, mẹ chuyển phôi chất lượng tốt nhất và sau 14 ngày chờ đợi kết quả thì beta lại về 0. Mẹ buồn, nhưng tự an ủi vì còn 3 phôi nữa. Mẹ tiếp tục chuẩn bị niêm mạc, nhưng lần này thật không dễ dàng, 4 lần phải hủy vì niêm mạc mỏng, chỉ số nội tiết không ổn định. Mỗi lần hủy là một lần mất tiền, mất sức, mất thời gian.

Đến lần thứ 5, niêm mạc vẫn mỏng. ThS.BSNT Lê Quang Đô khuyên mẹ nên dừng lại, đợi lần sau, nhưng mẹ đã quá mệt mỏi và kiệt quệ về kinh tế. Mẹ quyết định đặt cược vào lần này, xin bác sĩ chuyển nốt 3 phôi còn lại. Mẹ viết cam kết, chấp nhận mọi rủi ro khi đã lớn tuổi và đặt nhiều phôi. Bác sĩ cuối cùng cũng đồng ý.
7 ngày sau chuyển phôi, mẹ không kiềm được sự hồi hộp, mua que thử thai. Vạch đỏ mờ hiện lên, khiến mẹ gần như không tin vào mắt mình. Sáng hôm sau, mẹ gọi lấy máu xét nghiệm beta và kết quả báo có thai. Mẹ hạnh phúc nhưng không dám nói với ai ngoài bố.

Mỗi ngày trôi qua là một sự chờ đợi dài đằng đẵng. Mẹ không dám nghĩ xa, chỉ mong con bình an qua từng tuần thai. Đến tuần thứ 19, mẹ phát hiện cổ tử cung đã mở, nước ối tụt xuống âm đạo. Bác sĩ yêu cầu nhập viện gấp. Mẹ bắt đầu hành trình nằm viện dài 4 tháng. Ngày nào mẹ cũng truyền kháng sinh, tiêm thuốc, gắn kim truyền cả hai tay. Mỗi ngày trôi qua là một ngày chiến đấu để giữ con.

Cuối cùng, sau bao ngày lo lắng và cầu nguyện, mẹ đã giữ con đến tuần thứ 35. Vào mùng 5 Tết, mẹ vỡ ối, ThS.BS Sao Hieng quyết định mổ cấp cứu. Chàng trai của mẹ chào đời nặng 2,6 kg và phải nằm lồng kính 2 ngày. Giờ đây, khi con đã 15 tháng tuổi, trộm vía con rất ngoan ngoãn, ăn ngủ điều độ. Nhìn con chơi đùa, mẹ cảm thấy mọi nỗi vất vả trước kia đều tan biến.
Cảm ơn con đã đến bên mẹ. Cảm ơn các bác sĩ tại Bệnh viện Đa khoa Tâm Anh Hà Nội đã giúp mẹ có được thiên thần nhỏ này. Chúc tất cả các mẹ trên hành trình tìm con sẽ sớm đón được con yêu trong vòng tay!
HỆ THỐNG BỆNH VIỆN ĐA KHOA TÂM ANH