
Hành trình đi từ thất bại đến phép màu
Mẹ: Nguyễn Ngọc Linh (Thanh Hóa)
Điều kỳ diệu của Ba Mẹ: Bé Phùng Hoàng Đạt
Bốn năm – khoảng thời gian không quá dài, nhưng với một người phụ nữ khao khát được làm mẹ như tôi, bốn năm đó dài đằng đẵng đến vô tận. Quãng thời gian ấy không chỉ đầy thử thách mà còn là chuỗi ngày nước mắt và nỗi thất vọng. Khi nhìn lại hành trình đã qua, tôi không khỏi tự hỏi: “Lúc ấy, sao mình có thể mạnh mẽ đến vậy?”. Mạnh mẽ vượt qua hàng chục mũi tiêm, những chuyến xe vội để kịp giờ khám, những đêm thức trắng trong lo lắng và chờ mong.
Tôi từng trải qua ba lần thụ tinh nhân tạo (IUI) tại phòng khám tư, nhưng tất cả đều thất bại. Mỗi lần thất bại là mỗi lần tôi cảm thấy cánh cửa làm mẹ dần khép lại. Cơ hội cuối cùng vợ chồng tôi đặt hy vọng vào chính là kỹ thuật thụ tinh trong ống nghiệm (IVF). Tuy nhiên, tôi hiểu rằng IVF là một hành trình dài, chứa đựng rất nhiều cảm xúc – từ hồi hộp, mong chờ, lo lắng đến hạnh phúc vỡ òa, hay đôi khi là nỗi thất vọng nghẹn ngào.

Sau khi tìm hiểu qua mạng xã hội và được bạn bè giới thiệu, vợ chồng tôi quyết định đến Bệnh viện Đa khoa Tâm Anh Hà Nội. Ngay từ những phút đầu tiên đặt chân tới bệnh viện, chúng tôi đã cảm nhận được sự tận tâm và chu đáo của đội ngũ y bác sĩ. Từng lời hỏi han nhẹ nhàng, từng viên kẹo ngọt được chuẩn bị sẵn trong khu vực chờ khám, tất cả tạo nên một không gian ấm áp, khiến tôi cảm thấy được thấu hiểu và an ủi vô cùng.
Các bác sĩ tại Bệnh viện Tâm Anh Hà Nội hướng dẫn vợ chồng tôi từng bước trong quá trình xét nghiệm và điều trị. Điều khiến tôi ấn tượng nhất chính là sự chuyên nghiệp nhưng vẫn nhẹ nhàng, cẩn trọng trong cách làm việc. Mỗi thủ thuật, mỗi giai đoạn đều được giải thích rõ ràng, dễ hiểu, giúp tôi vơi bớt lo âu và thêm niềm tin vào hành trình mà mình đang đi.

Quá trình kích trứng là giai đoạn tôi cảm nhận rõ rệt những thay đổi trong cơ thể. Mỗi ngày, tôi đều phải tiêm thuốc đúng giờ, đi siêu âm theo dõi sự phát triển của nang trứng và tuân thủ nghiêm ngặt chỉ định từ bác sĩ. Đến ngày chọc hút trứng, tôi không giấu được sự lo lắng, nhưng nhờ có bác sĩ an ủi, mọi việc diễn ra nhẹ nhàng và nhanh chóng hơn tôi tưởng rất nhiều.
Vài ngày sau, tôi nhận được tin báo từ bác sĩ: có 6 phôi đạt chất lượng đủ điều kiện chuyển. Nghe tin ấy, tâm trí tôi ngập tràn hy vọng. Khi phôi được chuyển vào tử cung, tôi chỉ biết lặng thinh cầu nguyện: “Mong điều kỳ diệu sẽ đến với gia đình mình”.

Khoảng thời gian hai tuần sau chuyển phôi là quãng thời gian dài nhất trong đời tôi. Mỗi ngày trôi qua là một ngày sống trong hồi hộp, đan xen giữa hy vọng và lo lắng. Và rồi, khi que thử thai hiện lên hai vạch, tôi bật khóc. Không thể tin được rằng giấc mơ làm mẹ đang dần trở thành sự thật!
Lần đầu tiên làm IVF, lần đầu tiên đến với Trung tâm Hỗ trợ sinh sản Tâm Anh – một hành trình không hề dễ dàng nhưng lại đầy hy vọng và yêu thương. Tôi không chỉ có được mầm sống nhỏ bé – bé Phùng Hoàng Đạt, mà còn có được sức mạnh nội tâm, lòng biết ơn và sự trân quý với từng khoảnh khắc trong cuộc sống này.
Tôi biết rằng, ngoài kia vẫn còn rất nhiều cặp vợ chồng đang đi trên hành trình tìm con đầy khó khăn, như chúng tôi đã từng. Và tôi muốn gửi đến họ một lời nhắn nhủ chân thành: Hãy vững tin, vì điều kỳ diệu có thể đến khi bạn không ngờ nhất – như cách bé Hoàng Đạt đến với vợ chồng tôi.
HỆ THỐNG BỆNH VIỆN ĐA KHOA TÂM ANH