
Chặng đường 10 năm gian nan vất vả tìm con
Mẹ: Cao Thị Trang (Bắc Giang)
Điều kỳ diệu của Ba Mẹ: Bé Nguyễn Cao Kỳ Duyên
Mình muốn chia sẻ câu chuyện của bản thân với hy vọng sẽ tiếp thêm động lực cho những mẹ đang trên hành trình tìm con.
Mình lấy chồng vào năm 2014. Tuy nhiên, sau gần một năm chung sống, mình vẫn chưa có dấu hiệu mang thai. Hai vợ chồng bắt đầu đi khám ở nhiều bệnh viện lớn. Sau quá trình thăm khám, bác sĩ kết luận tử cung của mình nhỏ hơn bình thường, nên khả năng đậu thai sẽ khó hơn. Bác sĩ có kê thêm thuốc hỗ trợ để mình sử dụng.
Mình kiên trì uống thuốc suốt gần một năm rưỡi, thử qua rất nhiều loại khác nhau. Nhưng kết quả vẫn không có gì tiến triển. Ngược lại, sức khỏe và thể trạng của mình bắt đầu xuống dốc: da sạm đen rõ rệt, cân nặng tụt nghiêm trọng từ 46kg chỉ còn 38kg. Điều đó khiến mình dần cảm thấy nản lòng, thất vọng và bắt đầu xuất hiện những suy nghĩ tiêu cực.

Sau khi nghe mọi người động viên, mình quyết định thay đổi: giữ tinh thần thoải mái hơn và thử uống thêm thuốc bắc. Lúc đó, thụ tinh ống nghiệm vẫn chưa phát triển như bây giờ nên mọi người cũng bảo nếu sau này thật sự cần thì hãy tính đến phương án đó. Vì vậy, mình dừng hẳn các loại thuốc tây và bắt đầu chuyển sang uống thuốc bắc. Đồng thời, mình cũng cố gắng không suy nghĩ linh tinh hay áp lực nữa, chỉ đơn giản là thả lỏng tinh thần.
Bất ngờ là sau vài tháng, mình có thai tự nhiên. Em bé đầu tiên đến với mình như một món quà vô giá, mang lại niềm vui khôn xiết. Đến bây giờ mình cũng không rõ là nhờ hiệu quả của loại thuốc nào mình đã sử dụng trước đó, nhưng kết quả ấy thật sự vượt ngoài mong đợi.
Sau đó, cả gia đình mình hạnh phúc chào đón em bé trai đầu tiên. Tuy nhiên, sau khi sinh bé đầu được hơn 3 năm, mình không thấy chu kỳ kinh nguyệt quay trở lại. Lo lắng, mình tiếp tục đi khám. Bác sĩ tại nơi khám ban đầu khuyên mình nên ra Hà Nội để kiểm tra kỹ hơn. Sau khi tìm hiểu, mình quyết định chọn Bệnh viện Đa khoa Tâm Anh Hà Nội để thăm khám.
Hai vợ chồng mình cùng ra Hà Nội, bắt đầu một hành trình khám chữa mới cũng đầy vất vả và gian nan. Lúc này, nội tiết của mình đã thay đổi khá nhiều, các chỉ số trong máu cũng thay đổi liên tục. Mỗi lần dùng thuốc theo chỉ định của bác sĩ, nội tiết lại biến động, gây khó khăn cho việc theo dõi.
Bác sĩ tại bệnh viện chỉ định mình chuyển sang khoa Nội tiết để kiểm tra kỹ lưỡng trước, rồi mới quay lại tiếp tục điều trị chuyên sâu.
Khi mình ngừng thuốc, các chỉ số nội tiết dần trở lại bình thường. Sau đó, mình bắt đầu quay lại Trung tâm Hỗ trợ sinh sản để tiếp tục các bước chuẩn bị cho quá trình làm IVF.

Mỗi lần đến bệnh viện, mình đều mang theo cảm giác hồi hộp và lo lắng. Nhưng thật may mắn, mọi việc diễn ra thuận lợi. Mình chọc trứng thành công và thu được 9 trứng. Dù số lượng không nhiều như các bạn trẻ khác, nhưng với vợ chồng mình, đó vẫn là một kết quả tuyệt vời và đầy hy vọng.
Quá trình nuôi phôi đến ngày 3 rồi tiếp tục sang ngày 5 khiến mình càng hồi hộp, mong ngóng kết quả từ bác sĩ. Cuối cùng, 6 phôi nuôi lên ngày 5 đều rất tốt, khiến mình mất ngủ cả đêm vì quá hạnh phúc.
Đến ngày chuyển phôi, mình chuẩn bị tinh thần thật thoải mái và lạc quan, hy vọng bé yêu sẽ đến bên mình. Thế nhưng, kết quả lần chuyển đầu tiên lại không như mong muốn, em bé đã không chọn ở lại với vợ chồng mình. Khi nghe kết quả, mình chỉ biết òa khóc, buồn bã và đầy lo lắng. Trong đầu bắt đầu xuất hiện nhiều suy nghĩ tiêu cực, bởi mình biết có nhiều người phải làm đến 5-7 lần mới thành công.
Dù vậy, mình vẫn quyết định không nghỉ ngơi mà bước tiếp, chuyển phôi lần 2 ngay trong chu kỳ tiếp theo. Lần này, mình được bác sĩ Lê Hoàng trực tiếp chuyển phôi. Tâm lý mình căng thẳng hơn, áp lực nhiều hơn, nhưng mình luôn tự nhủ: “Phải cố gắng, rồi mọi chuyện sẽ ổn thôi.”
Dù được bác sĩ tư vấn về các rủi ro khi chuyển 2 phôi, nhưng hai vợ chồng vẫn quyết định chuyển vì vợ chồng mình sẽ cùng nhau cố gắng. Sau chuyển, mình không nằm nhiều như lần đầu mà đi lại nhẹ nhàng, xem những video hài để giảm bớt áp lực.
Tới ngày thứ 9 sau chuyển phôi, mình thử que và thấy hai vạch mờ, hai vợ chồng mừng rơi nước mắt, chỉ mong nhanh đến ngày xét nghiệm và siêu âm. Tuy nhiên, kết quả beta trong 3 lần xét nghiệm đều không tăng cao hẳn mà chỉ ở mức trong ngưỡng, khiến mình càng thêm lo. Hai vợ chồng chỉ biết cầu mong đến ngày thứ 21 để đi siêu âm, hy vọng thai đã vào tổ an toàn.

Cuối cùng cũng đến ngày siêu âm. Hai vợ chồng mình đến viện từ rất sớm, hồi hộp chờ đợi. Khi bác sĩ báo tin mừng rằng một thai đã vào tổ an toàn, phát triển khỏe mạnh, tụi mình vỡ òa hạnh phúc, những giọt nước mắt nhẹ nhõm trào ra. Dù trong lòng vẫn mong giữ được cả hai bé, nhưng với một bé khỏe mạnh, hai vợ chồng mình đã thấy vô cùng biết ơn.
Trộm vía, suốt hành trình mang thai đến khi sinh nở, mình luôn có mẹ và chồng ở bên cạnh đồng hành, động viên, an ủi. Nhờ vậy mà cả hai mẹ con đều khỏe mạnh, ăn ngon, ngủ ngon và tinh thần cũng luôn tích cực.
Tuy nhiên dù là con gái nhưng bé lại khá “lì”, đến tận 41 tuần 3 ngày mới chịu ra đời. Nhưng bé cũng rất thương mẹ, vào viện lúc gần 6h sáng mà đến 7h kém 15 đã chào đời khỏe mạnh, nằm gọn trong vòng tay yêu thương của cả gia đình. Khoảnh khắc ấy thực sự khiến mình xúc động không thể nào quên.
Mình biết rằng, mỗi người mẹ trên hành trình tìm con đều có những lo âu, những băn khoăn hay thậm chí là những áp lực từ xung quanh. Nhưng mình thật lòng mong các mẹ hãy luôn giữ cho mình một tinh thần vui vẻ, lạc quan, yêu đời, chuẩn bị tâm lý thật tốt để sẵn sàng đối mặt với mọi khó khăn vì chỉ cần kiên trì, mọi chuyện rồi sẽ được như ý.
Với trình độ chuyên môn cao của các bác sĩ tại Bệnh viện Đa khoa Tâm Anh Hà Nội cùng các thiết bị, kỹ thuật hiện đại hiện nay, mình tin rằng các mẹ có thể yên tâm sẽ sớm đến ngày được đón con yêu về với gia đình mình thôi!
HỆ THỐNG BỆNH VIỆN ĐA KHOA TÂM ANH